Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1978: Một niệm, vĩnh hằng


...

trướctiếp

Bạch Tiểu Thuần nhìn cái điểm này, mỉm cười, giơ tay lên chỉ về phía nó. Cái điểm kia đột nhiên biến hóa, cuối cùng lại hóa thành một đường... Chỉ có chiều dài của đường, giống như dài vô hạn, vĩnh viễn không co điểm cuối.

- Hình như còn thiếu một chút gì đó.

Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, lại chỉ một cái. Nhất thời con đường chỉ có chiều dài kia, đột nhiên thay đổi chiều rộng, chiều rộng vô hạn, dài vô hạn!

Nhưng hết lần này tới lần khác trong hai loại vô hạn này, có thể nhận ra rõ ràng, một cái là dài, một cái là chiều rộng, nói không rõ, không nói rõ, chỉ tồn tại ở trong tư tưởng nhận thức.

Từ phía xa nhìn lại, giống như trở thành một trang giấy không có độ cao, trải ra ở trong tinh toàn bộ không. Bạch Tiểu Thuần chăm chú nhìn một lát, lại cười. Theo tay hắn vung lên, nhất thời tờ giấy kia lại có độ cao, cao vô hạn!

Giờ phút này, có thể đã không thể gọi là giấy, là trở thành một khối dài vô hạn, rộng vô hạn, cao vô hạn!

- Vẫn thiếu.

Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, lại chỉ một cái. Nhất thời thời gian dung nhập vào trên khối vô hạn này, xuất hiện vặn vẹo, xuất hiện năm tháng trôi qua, thậm chí xuất hiện mơ hồ. Dường như vào lúc đó dưới sự trôi qua, tất cả đều trở thành hư ảo, trở thành vòng xoáy, giống như... thời không!

Bên trong có tất cả vô số năm đã qua của tinh không, bao hàm tất cả, bọn chúng đều ở cùng một chỗ, thật giống như bị kéo dài. Có thể ở chỗ này nhìn thấy được tất cả sinh mạng thậm chí vạn vật, từ khi sinh ra đến khi chết, từ có đến không, lại tất cả quá trình chưa từng có, thậm chí sau khi bước vào, có thể đi vào bất kỳ một giai đoạn ngắn nào!

- Đây, chính là bảo đạo vực của Diệt Thánh trước đây đã nói, hình thành vòng xoáy, sông dài thời không. Trên thực tế... chính là xuất hiện như vậy.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thời không hình thành thế giới, nhỏ giọng nói.

Tay phải của hắn giơ lên, vung lên. Trong tay hắn xuất hiện thêm một mảnh lá cây màu vàng. Lá cây này chính là vật thời điểm trước đây Bạch Tiểu Thuần ở Huyết Khê Tông, tìm được con rùa đen nhỏ, phát hiện ra.

Lúc đó hắn đối với lá cây này không hiểu. Cho dù là đến thời điểm cảnh giới Chúa Tể, hắn ở trong cảm ngộ cũng từng nhìn ra mơ hồ. Tuy có thu hoạch, nhưng vẫn là mơ hồ. Cho đến lúc này, hắn cúi đầu tiếp tục nhìn về phía lá cây này, tất cả đều rõ ràng.

- Có thú vị. khó trách ta trước xem không hiểu về lá cây này. Nó lại giống như là vô số mạch lạc lá cây khác nhau chồng lên chung vào một chỗ, bao trùm lẫn nhau, lại xuyên thấu lẫn nhau, cho nên căn bản là không nhìn thấy rõ.

- Nhưng hôm nay, lại đi xem nó. Tất cả lá cây bên trong, cho dù trùng điệp, cho dù trong suốt, nhưng bất kỳ một mạch lạc nào, đều rõ ràng, lại giống như bên trong thần thức của ta, có thể làm cho vô số mạch lạc vô hạn này đều nổi lên.

- Về phần nội dung...

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra hiếu kỳ, nhìn một hồi, lại cười.

- Có ý tứ. Hệ thống tu luyện đạo vực Vị Ương, đúng là phân thành bước thứ nhất, bước thứ hai, bước thứ ba, bước thứ tư... Bước thứ tư là điểm cuối. Cũng chỉ có tu luyện đến bước thứ tư, lại đạt tới đại năng cực hạn, mới có thể chế tạo ra cùng với nhìn thấu lá cây này.

- Như vậy mà nói, Diệt Thánh này dựa vào bảo của đạo vực, cuối cùng cho thấy, chính là lực lượng cực hạn của bước thứ tư.

Bạch Tiểu Thuần cười. Lúc này trong mắt hắn, chiếc lá cây này không có chỗ nào thần kỳ. Chỉ có điều thật ra có thể lấy cái này ngưng tụ thành một chiếc chìa khoá... Chìa khoá đi tới đạo vực Vị Ương!

- Hình như... ta có thể làm được, không chỉ là những điều này.

Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ một chút, nhìn về phía mảnh thời không mình tạo ra này. Sau khi nheo mắt lại, trong nháy mắt trong mắt của hắn cuối cùng lại chiết xạ ra vô số thời không trước mắt. Những thời không này ở trong mắt của hắn, có vô số. Trong mỗi một thời không, hình như đều có chúng sinh cùng vạn vật giống nhau, chỉ là vận mạng của bọn họ, hình như tất cả đều khác nhau!

Nhưng hành động như vậy, chỉ là trong nháy mắt, thời không trước mặt Bạch Tiểu Thuần lại giống như muốn tan vỡ. Thậm chí tất cả thời không trong mắt hắn, đều muốn tan vỡ.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên. Tất cả mọi thứ trong mắt biến mất. Ngay cả tinh không trước mặt hắn biến thành thời không, cũng đều biến mất. Tất cả đều khôi phục lại như bình thường, trải ra, chúng sinh vẫn đó, vạn vật vẫn đó.

- Không phải ta làm không được. Mà là... mảnh tinh không này không có cách nào chống đỡ được thay đổi như vậy. Chỉ có điều dựa theo cách nói của đạo vực Vị Ương, như vậy có phải chính là bọn họ không thể chạm tới... bước thứ năm?

- Có cơ hội phải đi đạo vực Vị Ương nhìn một chút, tinh không của bọn họ, có thể chống đỡ hay không.

Sau khi Bạch Tiểu Thuần đã hạ quyết tâm, hắn không tiếp tục để ý tới mảnh lá cây màu vàng này nữa, mà là nhẹ giọng lại tự hỏi một câu.

- Như vậy cái gì là vĩnh hằng?

Bạch Tiểu Thuần vừa lẩm bẩm xong, hắn chỉ lắc đầu cười.

- Thế gian này lại làm sao có thể có vĩnh hằng thật sự. Lại giống như bước thứ tư đạo vực Vị Ương nói tới, sợ rằng ở trong mắt bọn họ, chính là vĩnh hằng.

- Nếu quả thật có... Như vậy có thể chỉ có sức tưởng tượng, mới là vĩnh hằng.

Bạch Tiểu Thuần xúc động than khẽ.

- Sức tưởng tượng, là lực yếu nhất cũng là mạnh nhất trong tất cả nhận thức. Chính xác mà nói, cũng chính là niệm.

- Giống như trước đây ta lần đầu tiên nhìn thấy được hoa ánh trăng truyền ra hạt giống, khuếch tán bốn phía xung quanh, sở dĩ sẽ cảm thấy trong lòng xúc động, đó là bởi vì... ta sinh ra chính là một trong rất nhiều ý nghĩ của Khôi Tổ, một trong ba người con của Vĩnh Hằng do ý nghĩ của mẹ Vĩnh Hằng biến thành.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần nhắm nghiền. Trong sự ngờ ngợ, hắn hình như thấy được trong năm tháng đã qua, mẹ Vĩnh Hằng tản ra vô số hạt giống giống như cây bồ công anh vậy. Nên trong mỗi một hạt giống đều có niệm của nàng. Nàng hy vọng có thể từ trong đó sinh ra hài tử sau này hóa giải trận bạo kiếp này...

Những niệm này dung hợp với nhau, hóa thành ba vị chúa tể. Sau khi bọn họ khi tử vong, tất cả niệm bị dung hợp, cũng lại khuếch tán ra. Một tia trong đó... ở bên trong Bạch Tiểu Thuần, cảm nhận được khí tức của mình.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha một tiếng, đứng lên. Ở trong nháy mắt hắn đứng dậy, tất cả mọi thứ xung quanh hắn biến mất. Hắn cất bước đi về phía trước. Theo bước chân hắn hạ xuống, tinh không xung quanh hắn lặng lẽ không một tiếng động, xuất hiện vòng xoáy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp