Bà Xã, Ngoan Nào!
...
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 Chương tiếp
Đi vào, làm sao lại phải ra? Anh đã nhịn 1 đêm dục hỏa, nếu không giải quyết sẽ chết cháy. Sáng sớm tinh mơ, An Thần đứng trước cửa sổ ngắm nhìn người trên giường còn đang ngủ say, tâm tình chưa bao giờ tốt như vậy. Ngón tay dài tinh tế vuốt nhẹ lên khôn mặt hoàn mĩ của cô, tươi cười càng tăng thêm trên mặt. "Thiếu gia, thiếu phu nhân, bữa sáng đã chuẩn bị xong." "Đã biết." Tô Thiển mở mắt đã bị vẻ mặt sáng lạng của An Thần dọa thiếu chút nữa rơi khỏi giường. "Sợ tôi như thế sao? Tôi không phải sài lang hổ báo." An Thần ôm được cô, buồn cười nói. Tô Thiển nhãy xuống giường, cầm chăn quấn quanh mình. "Làm sao thế?" An Thần nhíu mày. "Đừng tới đây." Từ nay về sau, An Thần bị Tô Thiển cho vào danh sách những nhân vật nguy hiểm. "Vì sao?" Lại bước tới 1 bước dài. Tô Thiển hoảng sợ cầm chặt chăn bao vây lấy mình chạy về phòng mình, xoạt xoạt 2 cái khóa kĩ cửa phòng. Vào phòng tắm, Tô Thiển hung hăng chà sát làn da của mình, nhìn toàn dâu tươi. Tô Thiển cắn môi, cô cảm thấy mâu thuẫn giữa cô và An Thần dần dần chuyển biến tốt. Tô Thiển đem tất cả váy đặt ở đáy tủ vì tối qua An Thần bên tai cô nỉ non: "Em mặc váy bộ dáng rất mê người." Mặc 1 bộ quần áo, buộc tóc đuôi ngựa, Tô Thiển hài lòng. "Alo, Vạn Dạ? Yên tâm đi, em lập tức đi làm..." Nói với Vạn Dạ mình tới trễ trong chốc lát. "Tô Thiển, lại đây ăn bữa sáng." An Thần đợi cô hơn nửa ngày, dựa vào tính tình trước kia anh đã rống lên với cô. Tô Thiển vừa đi giày vừa trả lời: "Tôi bị muộn rồi, không ăn." Một câu nói,độ ấm trên mặt An Thần giảm xuống vài độ: "Cho em 30s tới bên anh, bằng không cũng đừng nghĩ tới đi làm." Tô Thiển trong lòng bất bình mắng, nhích mông tới bên ghế ngồi xuống, bưng lên bát cháo, từng ngậm nuốt xuống. An Thần càng nhăn mặt: "Nhìn mặt em ăn lang thôn hổ yết, chắc rất ngon, cô Lí lấy thêm cho thiếu phu nhân 1 bát nữa." "Khụ khụ... Khụ khụ...." Không cẩn thận, Tô Thiển nuốt nhanh thìa cháo còn nóng. "Tôi đang vội, không ăn." Buông bát đũa, Tô Thiển lấy khăn tay xoa xoa miệng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT
Chương trước1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 Chương tiếp