Boss Lạnh Lùng Và Nữ Hoàng Băng Giá

Chương 26-2: Tiếp


...

trướctiếp

Cụm từ trong lúc mơ màng ngắm nhìn người đàn ông phía trước đó là vứt. Vứt gì? Cô sao? Không thể nào!

- Anh vứt gì vậy?

- Chiếc xe kia!

- Hả? Tại sao lại vứt nó. Chẳng phải anh mới mua nó sao?

- Vậy em nghĩ tôi sẽ giữ nó để nhìn nó mọc rêu!

- Nhưng. . .

- Em quyến luyến?

- Có cảm tình. Siêu xe đắt tiền. Anh không biết sao tên đần độn.

- Tôi biết.

- Tôi cũng biết. Anh mua mà không biết thì lập tức đập đầu ngay nào đuôi xe chết đi.

- Em. . .

- Anh không thấy ánh mắt những người khác nhìn vào chiếc xe của anh sao?

- Thì sao?

- Giống như là nhìn thấy một núi tiền. Long lanh và ngưỡng mộ.

- Giống như em nhìn tôi.

" Anh sao có thể suy ra như vậy. Nhìn anh thì giống nhìn một con dán. Muốn đập chết ngay lập tức. Đổi anh lấy một cái xe như vậy, tôi rất tình nguyện "- cô nghĩ bụng.

- Muốn đổi tôi lấy một chiếc xe như vậy!

- Sao anh biết?

- Em . . . - Hàn Mặc Phong trừng mắt

- Từng tấc da thịt trên người anh giống như kim cương. Tôi làm sao có ý dám bán anh- Trần Bảo Nhi quay sang bắt đầu chiêu thức nịnh nọt mong cho hắn thôi giận dữ.

Hàn Mặc Phong không nói gì, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi quay đi. Trần Bảo Nhi mím môi tức giận đi lên phòng.

Tối.

Trần Bảo Nhi cực kỳ uể oải bước xuống. Vừa nghĩ đến việc cô làm hư xe của Hàn Mặc Phong thì sẽ không ai đưa cô đi học bằng không có tâm trạng chút nào. Cũng chẳng hiểu từ khi nào, Trần Bảo Nhi cô đã lệ thuộc bản thân mình vào Hàn Mặc Phong. Hàn Mặc Phong- chính ba cái chữ đáng ghét đó đã làm thay đổi cuộc sống thường nhật của cô, làm cô bị biến thành như vầy, cô sẽ bắt đền hắn, kiện hắn vì dám làm mất đi nhân phẩm của người khác.

- Em muốn giết ai sao?

Hàn Mặc Phong nhìn cô, chăm chú vào vẻ mặt hằm hằm sát khí. Nhưng. Trần Bảo Nhi không nghe. Rõ ràng là không muốn tiếp thu, còn nghe thì vẫn lọt vào, lướt ngang qua người hắn và xem hắn như một cái cột trong hàng trăm vạn cái cột bình thường khác. Thái độ thờ ơ của cô, chỉ có Trần Bảo Nhi mới làm cho một kẻ trước giờ vẫn chẳng liếc nhìn cảm giác của ai như Hàn Mặc Phong nổi giận. Nổi giận không phải vì việc bình thường, mà là nổi giận từ con tim, từ tiềm thức và bản chiếm lĩnh của kẻ đứng trên đầu người khác. Bàn tay cứng như thép nắm chặt lấy balo của cô, kéo ngược trở lại.

- Hàn Mặc Phong. Anh bị điên rồi- cô hét lên, tay chân không ngừng vùng vẫy.

Đối diện với hắn, với ánh mắt kiểu âm khí, không chút ấm áp nào, toàn là khí từ địa phủ thổi tới, Trần Bảo Nhi còn cảm nhận có hai anh thần chết đang vỗ vai cô chào mừng đến với cung điện u ám của Diêm Vương.

- Em dám bỏ lơ tôi- từng chữ rít qua kẽ răng. Thật đáng sợ.

- Anh đâu phải là xúp lơ để tôi bỏ lơ anh.

Cái lạnh bắt đầu thấm vào xương tủy, đông cứng toàn bộ người cô. Bàn tay ấy đặc biệt nhẹ nhàng vuốt cổ cô, ánh mắt tối om như đêm đại đương.

- Đừng bóp.

Cô cầm lấy cổ tay hắn, mắt chớp chớp.

Hàn Mặc phong không mang một chút ý định buông tha cô, cố tình siết thêm lực, cô hét lên

- Đừng. Hàn mặc phong, tôi thề sẽ không bao giờ bỏ qua anh. Xin thề.

- không cần- hàn mặc phong buông cô ra- nếu muốn, em cũng không thể.

Cô cúi đầu, hai tay ôm lấy cổ, chạy ra cửa.

- đứng lại.

Hàn mặc phong nhìn cô, trần bảo nhi cắn môi dưới, không hề muốn quay lại. Hắn bước đến bên cạnh.

- Định đi đâu?

- học.

- học?

- không lẽ đi làm thêm, ngày mai tôi mới đến ca.

- làm thêm

hàn mặc phong tức giận nhắc lại.

- sao? Có vấn đề. . À. . .không. . . Ý tôi là. . . Là. . .

Cô lắp bắp.

- là sao?

Hàn mặc phong quát lên

- là. . . Là. . . Tôi. . Là. .

- tôi cái gì, em nghĩ tôi bất lực đến nỗi không nuôi nổi em ngày ba bữa sao?

- tất nhiên là được! Nhưng tôi đâu có là gì của anh đau mà anh cứ xồn xồn lên như vậy!

- xồn xồn? Em có hiểu nghĩa hai từ đó không?

- không. Việc gì tôi phải hiểu.

- tôi cũng không hiểu, mà tôi cũng không cần phải hiểu. Nếu em muốn thì đi làm thêm cho tôi, tôi sẽ trả cho em gấp đôi tiền làm bên ngoài.

- thật sao?

- công việc rất dễ, quá dễ dàng, em chỉ cần nỗi đêm đều tắm rửa sạch sẽ chờ tôi về ôm em ngủ, mỗi ngày đều để tôi ôm em khi ngủ, tôi muốn hôn em, em phải làm, em chỉ cần làm theo những gì tôi muốn là được rồi. Cũng giống như mọi ngày.

- anh mơ đi.

- gấp 3.

- gấp 5.

- không mặc cả. Em có không làm cũng phải làm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp