Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 17: Đầu cơ kiếm lợi


...

trướctiếp

Bên trong tiếng reo hò của đám động, hai cánh cửa ở phía trước và mặt sau của hội trường được mở cùng lúc, hai quyền thủ bước ra từ phía sau cánh cửa và từ từ bước vào giữa lôi đài.

"A Thái" quyền thủ cấp Thanh Đồng, đã có không ít người từng thấy qua hắn trước đó, người còn lại thì mang theo mặt nạ đầu sói, dĩ nhiên chính là người mới "Cô Lang".

"Cái gì vậy! Không phải chứ? Bây giờ chất lượng của người mới, thực sự là người sau không bằng người trước, ngươi thấy cơ thể nhỏ bé này chứ, ta đoán trận đầu tiên cũng không qua nổi!"

"Cơ thể yếu đuối, trên tay cũng không có vết chai, hiển nhiên ngoại công không mạnh, hơn nữa nhìn hình thể của hắn, hiển nhiên là tuổi tác không lớn, khẳng định nội công cũng không mạnh đến đâu, sợ rằng sẽ khó có một màn biểu diễn đẹp mắt!"

"Ta cá là nhiều nhất hắn chống đến trận thứ ba!"

...

Rất nhiều người ở đây, đều là kẻ yêu thích võ thuật, thậm chí không thiếu một số cao thủ võ đạo, giống như một cuộc đua ngựa, lựa chọn người ngựa như nhau, liếc mắt có thể nhìn ra là ai mạnh ai yếu, trên cơ bản là đúng tới tám chín phần mười.

Hiển nhiên, trong mắt mọi người, Cô Lang này rõ ràng không được liệt kê vào hàng ngũ cao thủ.

"Xoạch!"

Sau khi hai người tiến vào lồng sắt, cửa lồng sắt trực tiếp được đóng lại khóa chặt.

Diệp Trần nhìn đối thủ trước mắt này, không thể không lắc đầu.

Người này gọi là quyền thủ A Thái, so với Từ Bảo Sơn trước đó còn kém hơn rất nhiều, ngay cả nội kinh cũng chưa có tu luyện ra được, cũng khó trách chỉ là quyền thủ cấp Thanh Đồng.

"Két kít ~~ "

A Thái tùy ý vặn vẹo uốn éo cơ thể, xương cốt toàn thân vì hành động đó của A Thái mà kêu lốp bốp rung động "Lão tử ghét nhất loại người đeo mặt nạ như ngươi!"

Không đợi trọng tài tuyên bố bắt đầu, A Thái đã quát lên một tiếng lớn, trực tiếp đập một quyền tới trước mặt Diệp Trần!

Diệp Trần hơi nghiêng người, nhẹ nhõm né tránh một quyền của đối phương, không nghĩ tới A Thái này còn chưa dùng hết chiêu thức đột nhiên biến quyền thành trảo, lại hướng mặt nạ trên mặt của Diệp Trần mạnh mẽ trảo tới!

"Ầm!"

Còn chưa đợi tay của A Thái chạm vào mặt nạ của Diệp Trần, cả người đã bay thẳng ra ngoài.

Hóa ra, chẳng biết từ lúc nào mà Diệp Trần đá ra một cước, lấy một cái góc độ cực kỳ xảo trá, đạp trúng bụng dưới của A Thái.

Tuy rằng chỉ dùng khoảng một thành chân nguyên, nhưng một cước này cũng xa xa không phải A Thái có thể ngăn cản, sau khi bay ra hơn mười mét, chưa kịp kêu một tiếng miệng đã một cái phun ra một ngụm máu tươi, sau đó ngẹo đầu, ngất xỉu.

Khán giả ngay lập tức xì xào bàn tán!

"Khí lực thật là lớn!"

"Một chiêu chế địch a!"

"Xem ra người trẻ tuổi này, không có đơn giản như nhìn vào bề ngoài!"

...

Diệp Trần biểu hiện cường thế, khiến mọi người cảm thấy ngoài ý muốn.

Nhưng cũng chỉ là cảm thấy ngoài ý muốn mà thôi, dù sao A Thái kia cũng chỉ là một quyền thủ cấp Thanh Đồng mà thôi.

Nhưng những gì xảy ra tiếp theo, khiến cho mọi người hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.

Trận thứ hai, trận thứ ba, trận thứ tư...liên tục trong bảy trận, Diệp Trần toàn bộ đều là một chiêu chế địch, dễ dàng giải quyết đối thủ.

"Oanh!"

Đến lúc Diệp Trần thuận tay thực hiện một quyền khác, đánh bại một tên quyền thủ cấp Bạch Kim, toàn bộ hội trường hoàn toàn trở nên sôi trào.

Đến tận lúc này, không còn ai hoài nghi thực lực của người mới này, thậm chí trên mặt của rất nhiều người đã bắt đầu hiện ra nồng đậm vẻ sùng bái và kính sợ.

"Thật không tưởng tượng được, ngay cả những quyền thủ cấp Bạch Kim hàng đầu như "Huyết Ảnh", đều bị thua bởi một chiêu của người trẻ tuổi này!!"

"Huyết Ảnh này thế nhưng có thực lực cảnh giới Minh Kình đỉnh phong, hơn nữa am hiểu khinh công bộ pháp, coi như cao thủ võ đạo cảnh giới Ám Kình, cũng không có khả năng thắng được dễ dàng như vậy a?"

"Chẳng lẽ thiếu niên này, đúng là tông sư Hóa Kình hay sao?"

"Nói đùa gì chứ! Coi như là tam đại vương giả, cùng lắm cũng chỉ là Ám Kình đại thành mà thôi! Ngươi thực sự cho rằng trở thành tông sư Hóa Kình dễ như ăn kẹo sao?"

"Không sai! Phóng tầm mắt nhìn vào toàn bộ tỉnh Thiên Nam, bên ngoài cùng lắm cũng chỉ có hai vị tông sư Hóa Kình, mà mỗi một vị dậm chân một cái, toàn bộ những người tai to mặt lớn ở tỉnh Thiên Nam đều phải run rẩy, há lại đến loại địa phương như lôi đài này để đánh nhau?"

...

Trong phòng khách VIP, Tào Khôn đại lão Vân Châu, giờ phút này cũng không còn bình tĩnh được như lúc đầu nữa, nhìn chằm chằm vào bóng dáng gầy yếu đang ở trên lôi đài kia, trong đôi mắt hiện ra thần sắc lo lắng.

Đúng vào lúc này, cửa phòng khách VIP mở ra, cháu của Tào Khôn là Tào Văn, vội vàng đi tới.

Tào Khôn vội vàng hỏi:

"Bối cảnh của người này điều tra như thế nào? Thực sự đơn giản như Hồ Bưu nói?"

Tào Văn hít sâu một hơi, bình phục một chút kích động trong lòng, mới nói:

"Chú tư, cháu đã để cho người đi xác minh, Hồ Bưu không có nói sai, Cô Lang này, tên thật gọi là Diệp Trần, năm nay vừa đầy 17 tuổi, là một cô nhi, dưỡng mẫu là bà chủ một quán cơm, trước mắt đang học lớp 12 ở trường trung học số một Vân Châu..."

Cho dù Tào Khôn trà trộn trong giang hồ nhiều năm như vậy, có chuyện lạ nào mà chưa từng gặp qua, nghe thấy điều này, không nhịn được đến nỗi ngẩn ngơ.

"Vậy mà thực sự còn là học sinh sao? Học sinh cấp ba bây giờ đều đã lợi hại như vậy sao? Tuy rằng ta không nhìn ra mức độ tu vi của hắn, nhưng nhìn từ biểu hiện của hắn đến xem, ít ra cũng là cảnh giới Ám Kình đại thành!"

Tào Văn nâng kính đen lên, tiếp tục nói:

"Chú tư, ngoài những tin tức này ra, cháu còn cố ý cho người đi điều tra về cha mẹ ruột của thiếu niên này, chú đoán xem cháu tra ra được cái gì?"

"Tra được cái gì rồi? Đừng thừa nước đục thả câu, mau nói!"

Tào Khôn vội vàng thúc giục nói.

Tào Văn hít một hơi thật sâu, lúc này mới chậm rãi mở miệng nói:

"Cháu tra được, mẹ ruột của Diệp Trần này, chính là Lâm Uyển Dung danh xưng đệ nhất mỹ nhân của Vân Châu năm đó!"

"Ba!"

Nghe được điều này, ly rượu đựng đầy rượu vang đỏ trong tay Tào Khôn, lập tức từ trong tay tuột xuống, vỡ tan tành.

"Lâm Uyển Dung? Lại là Lâm Uyển Dung! Hơn nữa còn là họ Diệp, vậy người trẻ tuổi này...không phải chính là con trai của người đó sao? Khó trách không có gì ngạc nhiên! Khó trách không có gì lạ."

Tào Văn nghe được điều này, dường như nghĩ tới điều gì, đôi mắt lập tức tỏa sáng. "Cháu đã sớm nghe vị đại thiếu của Lâm gia kia đã từng nói đến, Lâm Uyển Dung này năm đó lúc học đại học ở kinh đô, đã yêu vị kia của Diệp gia ở kinh đô, mà vị kia đã sớm lấy vợ sinh con, hơn nữa nhà vợ hắn có bối cảnh không kém phần đáng sợ, thậm chí còn trên Diệp gia ở kinh đô!"

"Năm đó vị kia của Diệp gia còn không có quyền thế như bây giờ, không chịu nổi áp lực của gia tộc, đã phải đưa Lâm Uyển Dung trở lại, mà Lâm gia coi việc này là sỉ nhục của gia tộc, hơn nữa để không liên lụy đến Lâm gia, đã trục xuất Lâm Uyển Dung ra khỏi gia phổ..."

"Chẳng lẽ lời đồn đại này, đúng là thật?"

Ngay lại lúc hai người đang nói chuyện, trong hội trường đã vang lên giọng nói của người dẫn chương trình một lần nữa. "Cô Lang, thắng!"

Diệp Trần lại thắng tiếp một trận, đến lúc này đã thắng liên tiếp chín trận, hơn nữa vẫn chỉ là một chiêu đánh bại đối thủ!

Tào Văn nhìn vào thiếu niên ở giữa lôi đài kia tuy rằng gầy yếu, nhưng lại có bóng dáng kiên định, không thể không hiện ra vẻ mặt hâm mộ và khâm phục.

"Không hổ là con trai của người kia! Mới 17 tuổi mà đã có tu vi như thế, không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ sợ không cần mấy năm nữa, nước Hoa Hạ lại sắp có thêm một vị tông sư Hóa Kình!"

Nói đến đây, Tào Văn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, vẻ mặt kích động nói:

"Chú tư, lấy tình thế trước mắt đến xem, chúng ta chắc là người đầu tiên biết thân phận thực sự của người này, người này chẳng những kỳ tài ngút trời, hơn nữa còn là con trai của vị Diệp gia kia, đầu cơ kiếm lợi a!"

P/S: Ta thích nào, chương đầu tiên ngày 09/7

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp