Y Hậu Khuynh Thiên

Chương 47: Bốn vương thích thiếu phụ (1)


...

trướctiếp

Edit: ThienDa

Nghe những người này vu khống Bạch Nhan, trong lòng Lam Vũ không chịu đựng được dâng lên một cỗ tức giận, nổi giận quát lớn một tiếng: "Tất cả câm miệng cho ta!"

Đám người bỗng dưng im bặt, tất cả mọi người bị Lam Vũ bất thình lình hét lớn dọa sợ.

"Các ngươi nói Nhan Nhi cùng người bỏ trốn, chứng cứ đâu?" Hắn cười lạnh một tiếng: "Nói miệng mà không có bằng chứng, dựa vào cái gì làm Tiểu Nhan oan uổng? Luôn mồm nói nàng trước hôn nhân không khiết, ngoại trừ Bạch Nhược, bên ngoài có ai thấy? Nói Bạch Nhan có thai, cũng là tin tức Bạch gia truyền đi, ta nói, Bạch Nhược mơ tưởng đến vị hôn phu của Nhan Nhi, cũng chính đương kim Thái tử điện hạ, cố ý thiết kế hãm hại Nhan Nhi!"

"Lam Vũ!"

Bạch Chấn Tường tức giận nói: "Lời này của ngươi là có ý gì? Bản gia chủ có ý tốt tới tham gia yến hội, ngươi lại như thế hãm hại nữ nhi của ta? Nhược Nhi tính tình thanh cao, sao có thể dùng thủ đoạn mưu cầu Thái tử? Ta thấy, chỉ có Bạch Nhan mới làm ra loại chuyện này!"

Nữ nhi?

Trên mặt Lam Vũ mang theo châm chọc, xem ra, trong mắt Bạch Chấn Tường chỉ có tỷ muội Bạch Nhược mới là nữ nhi của hắn.

"Lam gia chủ, ngươi nói như vậy có chút quá phận," Nam Cung Dực nhướng mày, sắc mặt rất rất khó coi, "Trước đó Nhược Nhi nói qua với ta, Bạch Nhan tính tình ngoan độc, khẳng định sẽ đem việc bỏ trốn cùng nam nhân đổ lên đầu nàng, bây giờ xem ra, lời Nhược Nhi nói không sai! Cũng uổng cho ngươi tin tưởng nữ nhân này hồ ngôn loạn ngữ (*)!

(*) hồ ngôn loạn ngữ: nói năng lung tung, bậy bạ

Lam Vũ gắt gao nắm chặt nắm đấm, hắn đang định mở miệng, lại nghe tiếng ho nhẹ, trước mặt mọi người, dưới ánh trăng thanh lãnh, Lam lão gia tử một thân cẩm y trường bào bị vây xung quanh đi tới.

"Phụ thân."

Lam Vũ đem lửa giận đè nén, đi tới trước mặt lão gia tử, chắp tay cung kính.

"Khụ khụ, hoan nghênh các vị tới tham dự tiếp phong yến ngoại tôn nữ của ta!"

Lam lão gia tử ho nhẹ hai tiếng, hai con ngươi lặng lẽ nhìn khắp bốn phía, thời điểm nhìn thấy Đế Thương, hắn sửng sốt một chút, chợt đưa mắt nhìn sang Lam Vũ, ánh mắt mang theo chất vấn.

Tựa hồ đang hỏi, hắn làm sao lại tới?

Lam Vũ nhìn Lam lão gia tử lắc đầu.

Hắn cũng không biết Đế Thương đến đây là vì chuyện gì.

"Lam lão gia chủ, thân thể của ngươi..." ánh mắt Nam Cung Dực hiện lên vẻ kinh ngạc, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.

Bạch Chấn Tường đã không khống chế được cảm xúc, con ngươi lửa giận ngập trời nhìn chòng chọc Lam lão gia tử.

Lão gia hỏa này sao còn chưa chết?

Không, phải nói, hắn làm sao có thể rời giường? Không phải nói bệnh nặng khó lành?

Lam lão gia tử dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người bước tới chỗ Đế Thương, trên khuôn mặt già nua mỉm cười: "Thương Vương có thể tới tham dự yến hội của Lam gia, quả nhiên làm lão phu vinh hạnh đến cực điểm!"

Đế Thương từ trên cao nhìn xuống Lam lão gia tử, thần thái lãnh ngạo, thanh âm hơi lạnh: "Bổn vương chỉ là hiếu kỳ, Bạch Nhan ở Lưu Hỏa quốc là nhân vật danh chấn bậc nào mà thôi."

Hắn nhớ tới tin tức mà tên thị vệ điều tra, mắt phượng nhắm lại.

Sáu năm trước thất thân, chưa thành thân đã có con?

Tốt!

Rất tốt!

Hắn thực sự muốn xem xem, nữ nhân kia có thể mạnh miệng đến lúc nào!

Đế Thương nhấc lên nụ cười đầy thị huyết, khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt thế không biểu tình, một thân tử bào không gió mà bay, cường đại đến mức... để người xung quanh không thể thở nổi!

Tâm Lam lão gia tử lộp bộp một chút, chẳng nhẽ trong lúc vô tình, Nhan Nhi đã chọc phải tên Vương gia khát máu này?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp